Chào các bạn,
Đã rất lâu rồi mình mới trở lại trang Blog này. Lần gần nhất bài blog của mình được đăng đã từ tháng 10 năm trước. Ôi, ngẫm lại sao lâu quá.
Trong bài viết tuần này, mình sẽ chia sẻ một chút về những trải nghiệm của mình trong tuần học đầu tiên của Học kì 2 và đặc biệt là chuyến đi 5 ngày đến Budapest trong thời gian break giữa kì 1 và 2.
First week of Sem 2
***University
Đã là học sinh năm 2 rồi, song chưa bao giờ mình có cảm giác này khi trở lại sem 2. Giảng đường và thư viện chưa bao giờ đông đúc và nhộn nhịp như vậy. Bạn bè gặp lại nhau, dẫu chỉ tầm 2 tuần sau kì thi; à không nếu tính cả gần 1 tháng của kì nghỉ Christmas và khoảng thời gian lao đao với Final Exam thì cũng là gần 2 tháng mọi người không gặp lại nhau trong tâm thế thoải mái như vậy. Cũng lưu ý các bạn vừa trở về từ chương trình exchange nữa. Wao, thật sự rất thú vị khi gặp lại những gương mặt vẫn thường thấy trong các tiết học.
Tuần học đầu tiên cũng là lúc bọn mình tìm groupmates cho cho các Group project. Ở môi trường đại học, không bao giờ dễ dàng để làm thật tốt một Group Project; vì trong quá trình làm việc, các thành viên phải liên tục hỗ trợ lẫn nhau. Những trải nghiệm của Group Project tuy không ít chữ đắng nhưng quả ngọt vẫn sẽ đến nếu ta thật sự cố gắng và chuyên tâm làm việc chăm chỉ. Và mình cũng thật sự bất ngờ khi một bạn học rất rất rất cừ trong khóa mình chủ động liên lạc với mình để làm group chung, tiếc là mình đã lập group từ trước đó vài giây. Hic hic, tiếc thật đấy nhưng chắc là chưa có duyên làm việc chung. Và cũng thật bất ngờ vì bạn ấy đề nghị làm việc với mình; bạn ấy cừ lắm luôn, nên mình khá vui.
***Vietsoc
Vietsoc của mình, project mình đã theo đuổi gần 1 năm qua. 30 chưa phải là Tết, đến giờ phút này, khi nhìn lại chặng đường đã qua của Học Kì 1, thật còn sớm để nói đến hiệu quả cuối cùng song mình cũng rất vui vì có sự hỗ trợ đắc lực của các Committee-ers. Đối với mình, trong Committee, mọi người ai cũng bình đẳng, không có chuyện cô là Hội trưởng nên cô nói gì tôi nghe nấy. Vậy nên, mình không bao giờ nói chuyện với các Hội viên với cương vị Hội trưởng mà với cương vị một thành viên của Committee. Luôn là vậy.
Trước khi Sem 2 bắt đầu, 5 đứa bọn mình đã họp nhau lại để thống nhất tất cả các kế hoạch cho HK 2, các event sẽ làm và đặc biệt là lên kịch bản cho International Gala Show. Đây là năm thứ 3 mình đóng góp cho quá trình xây dựng kịch bản của Igala show, những cảm xúc của lần đầu không còn vẹn nguyên nữa, song sự đam mê hãy còn và mình muốn truyền ngọn lửa đam mê ấy cho tất cả các thành viên, nhất là những người mới. Bọn mình đã hoàn tất khâu kịch bản, âm thanh ánh sáng và bắt tay vào quá trình tập luyện. Bọn mình sẽ công diễn vào ngày 17/3 nên thời gian chuẩn bị cũng không thật sự nhiều. Nên cố gắng nhất có thể!!!!!
Lần họp Committee gần nhất lúc mình break giữa ca làm, bọn mình còn kịp “Chúc mừng Sinh Nhật” hot boy Committee nữa. Thương lắm cậu Hot boy chịu thương chịu khó.
***Work
Mình không nghĩ bản thân là một người ham công tiếc việc.
Công việc “Supervisor” ở nhà hàng Thaikhun đã và đang mang lại cho mình thật nhiều trải nghiệm, đắng cay ngọt bùi không thiếu. Có những lúc chợt muốn bật khóc nhưng trước mặt staff phải giữ vững sự điềm đạm; đau lắm; có những lúc rất vui khi được lời khen nhưng vẫn phải kiềm nén sự phấn khởi của một đứa trẻ. Và để mình nhận ra nhiều phương diện khác nhau trong 1 bản thể; để mình từng bước học cách điều khiển cảm xúc của bản thân và ảnh hưởng cả người khác theo cách tích cực nhất. Và để mình học cách yêu và được yêu. Để biến cái khó thành cái dễ, thách thức thành cơ hội và niềm đau thành động lực.
Sắp tới Thaikhun sẽ trải qua không ít biến cố; mình nhận ra các Quản lí hiện tại xem trọng vai trò và sự đóng góp của mình cho những sự đổi thay ấy. Một trong những Quản lí mình quý nhất sắp rời đi, người mình “đã từng” quý mến hơn cả một Quản lí; một người “thầy” thật sự. Bản thân mình cũng tự nhủ, hãy tập làm quen với ngày vắng người ấy. Và mình nhận ra mình đã và đang dựa dẫm vào “thầy” như thế nào; và chính lúc ấy, mình thầm nhủ “Vy à, đến lúc PHẢI đứng trên đôi chân của mình rồi vì sau tất cả mày phải tự học cách tồn tại”. Cuộc sống có những lúc tàn nhẫn; các cá thể sống và phụ thuộc vào nhau để tồn tại nhưng chính mỗi cá thể cũng phải tự học cách sinh tồn khi tách khỏi tập thể. Và mình đang ý thức điều ấy rõ hơn bao giờ hết; và mình phải hoàn thiện bản thân trước khi “thầy” không còn ở bên bảo ban nữa.
Và… Mình cũng nhận ra, luôn phải khiêm tốn; luôn phải học hỏi. Bản thân không phải cái rốn của vũ trụ. Học cách nghĩ sâu, cư xử đúng mực, biết điều độ trở thành phương châm sống của mình hiện tại; trong môi trường làm việc và cả cuộc sống nữa.
Budapest: My Love
Khép lại trang Blog toàn những tâm sự lan man của đứa con gái nghĩ lắm, mình muốn sẻ chia những kỉ niệm đẹp trong chuyến đi Budapest tuần trước. Trước ngày đi, mình đã xác định chuyến này đi phải là holiday thật sự; chơi cho tới bến; không lo lắng ưu tư gì những việc ở nhà.
Và thật sự mình đã có một kì nghỉ đáng nhớ; ngủ rất sâu khi trời hơn -7 độ C; ăn rất ngon những món ăn đậm chất Hungary; ngâm mình thư giãn trong Thermal bath và chìm mình trong những bản nhạc cổ điển và “live” nhé. ^^
Mình cũng vừa hoàn thành Thời gian biểu cho Học kì này. Từ đây đến tháng 5 sẽ rất rất nhiều sự kiện và công việc mình phải giải quyết. Hopefully, everything will be fine. Mình đã và đang tận hưởng từng phút giây của hiện tại, khi mình còn trẻ và còn có thể đi và bay xa.
Hôm nay cũng là ngày mình tưởng nhớ một người rất đặc biệt; vậy nên mới có cảm hứng viết lại những gì đã trải qua 2 tuần vừa rồi.
Mong rằng bài viết này sẽ phần nào đọng lại điều gì đó nơi các bạn.
Chúc các bạn một ngày vui.
Vy