It’s Happened to be Surrey – Mona (2)

1. Birthday gift

On the birthday of Harry Potter, Mona, other two friends and I went to HP studio and this trip was so wonderful. Then, on the way back dorm, Mona gave me a birthday present even mine is next one month.

Mona: Do you see whose name here?

An: Mine!

Mona: And what else?

An: … flying…

Mona: Who are flying?

An:… An?!

Mona:….. Where did we go today?

An: Harry Potter…

Mona: So who are flying?

An:… me….

Mona:…. (she didnot know what to say lol)

2. Language

[Story1] There was a friend in Guildford asking me: “When you talk to her [Mona], what language do you use?” I smiled and answered: “My second home language”.

[Story2] When another friend in my class asked me: “Uhm… You talk to Mona like that… uhm… Is Vietnamese similar with Thai?” I laughed out loud: “Not even close!”

[Story3] When I went to a place with Mona, a friend of Mona heard we had conservation then ask: “Oh, You are Thai too?”

Actually, my Thai is not that good but it depends on who is listening to me. 🙂


Trong post trước về Mona, mình đã nhắc tới chuyện bắt đầu cho tình bạn của chúng mình. Hôm nay mình lại muốn viết một post khác về Mona, nhân ngày cuối gặp cô ấy vào lúc sắp kết thúc năm học này.

Mona lớn tuổi hơn mình, có lẽ chị ấy mang một loại “khí chất” mà nhìn vào mình đã có cảm giác chị ấy lớn hơn, chín chắn hơn để rồi không ngại ngần gọi “chị” ngắn dài cả mấy tháng mới bắt đầu chột dạ hỏi tuổi (lỡ biết đâu mình lớn hơn thì sao :))) ).

Có lẽ vì Mona đã từng đi làm lâu năm và gặp gỡ nhiều người và nhiều chuyện, chị ấy luôn biết cách sắp xếp và chuẩn bị mọi thứ cho cuộc đời mình kể cả ngắn hạn và dài hạn, và điều mình khâm phục là chị ấy luôn thành công. Vì mình cũng lên lịch rất nhiều thứ mà cuối cùng chả ra đâu vào đâu.

Mona thích góp ý đủ thứ về các thói-hư-tật-xấu-cần-được-sửa-chữa của mình. Mỗi lần góp ý xong, chị ấy lại nhẹ nhàng xin lỗi bảo “chị chỉ muốn tốt cho mày thôi, nếu mày k thích thì bữa sau chị không nhắc nữa”, thế là mình lại cười tít mắt bảo “chị cứ góp ý thoải mái, em sẵn sàng nghe”. Có lẽ vì là chị cả trong nhà, nên mình luôn cảm thấy vui khi có một người chị xuất hiện và luôn mang lại ấm áp như vậy.

Mona rất thích đi du lịch. Nếu bạn biết về những nơi cô ấy đã đi trong suốt những năm qua có lẽ bạn sẽ vô cùng ngạc nhiên. Đôi khi nghe chị ấy chia sẻ những kỷ niệm đáng nhớ như lúc ở Ấn Độ hay những món ăn mỳ ý mà phải ăn sao cho đúng cách, mình cảm giác đó là lúc Mona nhìn “năng động” nhất. Không những vậy, chị còn “tiện” dắt mình theo đi 1 vài nơi của Anh mà có lẽ chị không dắt chắc mình cũng vẫn chưa có dịp được đi.

 

Hôm nay, Mona tranh thủ tới tìm mình ở thư viện. Nhìn người đã submit xong luận văn với gương mặt rạng rỡ và mình đang bù đầu bù óc mới vừa thức trắng đêm qua thật sự… rất là thấy tự ty :)))) Cuối cùng vẫn bị kéo đi chụp 1 tấm làm kỉ niệm trước thư viện. Chị ôm mình và lắc mạnh “Sẽ nhớ mày lắm. Yêu mày cực kỳ”.

Em cũng thương chị lắm, thương bà chị học cùng lớp luôn năng nổ trong giao tiếp với mọi người, luôn không keo kiệt mà cười với tất cả; thương bà chị không ngại vất vả luôn chịu khó nghe mình kể lể đủ thứ trên đời; thương bà chị thích chia sẻ, thích kéo mình ra quán cafe ở Manor Park ngồi vừa uống cacao nóng vừa bàn chuyện bài vở ngày gần thi, chị bảo ở đó cảnh đẹp nhất rồi; thương bà chị luôn chịu khó suy nghĩ phải nấu gì để mình ăn được và còn ăn ngon; thương bà chị sợ không gặp mình vào ngày sn nên đã vội tặng quà trước cả tháng…

Cảm ơn chị đã bên em suốt 1 năm qua!

Hẹn gặp lại chị 1 ngày không xa, ở đâu đó tại Thái Lan hoặc Việt Nam như mình vẫn nhắc tới nhé <3

 

An